Sau vài tiếng tút, tút,… một giọng nữ bên kia bắt máy và hỏi "xin lỗi ai vậy, có chuyện gì không ạ?". Tôi liền trả lời “Tôi mới đi tiêm vắc xin về, cần mua một ít thuốc để phòng lỡ sốt và đau đầu, tôi đang làm Công an, đang thực hiện nhiệm vụ tại khu vực phong tỏa”.
Sau khi nghe xong thì người bán thuốc bảo tôi đứng đợi một lát để họ xuống lấy thuốc. Tôi đợi chưa tới 3 phút thì người bán thuốc mở hé cửa ra và đưa tôi một bịch nilon bên trong có một ít thuốc và có một tờ giấy kèm bên ngoài, có lẽ là tờ giấy hướng dẫn sử dụng thuốc vì trong thời điểm thực hiện giãn cách theo Chỉ thị 16 nên mọi việc trao đổi, tiếp xúc giữa mọi người điều có một cách riêng để đảm bảo tốt nhất trong phòng chống dịch.
Tôi hỏi “bao nhiêu tiền” thì người bán thuốc bảo “anh cứ cầm lấy mà dùng, có bao nhiêu tiền đâu”.
Nhìn bịch thuốc chắc có lẽ cũng không bao nhiêu tiền thật. Tôi cảm ơn và chạy về chốt trực, đến nơi khi mở bịt thuốc ra tôi vô cùng cảm động vì những dòng chữ ghi vội trên mảnh giấy và cũng xé vội không kém “Kính biếu các anh, chúc các anh sức khỏe, bình an”. Tôi chợt lặng đi vài giây vì cảm động. Tôi cảm động vì tình Quân - Dân mãi luôn hiện hữu và đong đầy trong cuộc sống này!
Như Ý